Cho anh xin giây yêu đương thật lâu
Vì lỡ sớm mai
Chẳng còn nhớ ai
Cho anh lưu hơi em trong vòng tay
Vì những phút ấy
Qua nhanh
Quá nhanh
Những bài ca vẫn đó còn vang
Những nụ cười đó vẫn giòn tan
Những mùa xưa và những ngày trưa
Dưới cái nắng vàng tươi đi về
Như đang vẫn còn chang
Kí ức là cơn mưa thấm lòng
Bài hát còn dài chưa chấm
Dòng thời gian qua nhiều bôn ba
Dư âm còn ấm lòng
Ta đã lạc rất xa trên chuyến xe đi về phương bắc
Vội quên chưa đặt tên cho hình
Thù nghệ nhân nào đương khắc
Ngày ra đi trong hoàng hôn chẳng
Có ai vội trao tay
Nhìu khi lạnh ngấm tận đáy hồn
Là em hay là heo may
Cho ta đi hết một đời đừng chôn
Ta vào cơn say
Để ta tìm trông một trời giữa hôm
Qua và hôm nay
Ta vẫn đang loay hoay giữa đống cọ và màu
Chợt khoảnh khắc giật mình đâu hay
Trang vẽ vẫn nhọ và nhàu
Khi ta lớn ta trưởng thành ta tưởng
Mình cũng khôn ra
Nhưng vì sao vẫn ngây ngô vì một cô
Gái đến từ hôm qua
Cho anh xin giây yêu đương thật lâu
Vì lỡ sớm mai
Chẳng còn nhớ ai
Cho anh lưu hơi em trong vòng tay
Vì những phút ấy
Qua nhanh
Quá nhanh
Cho anh ngồi yên thật yên thời khắc này thêm lâu
Tận hưởng bài ca quá trọn vẹn không muốn thêm câu
Anh muốn mãi như lúc này không hôm qua
Còn nhì nhèo sau lưng
Kệ ngày mai lắm mưa mô làm anh ngấy muốn dừng
Cho anh xin giây bên em dài ra thêm một chút
Được cảm nhận đời có em từ thanh
Xuân tới xế chiều bủn rủn
Cho anh mơ dẫu 1 giây sống đời sống vợ chồng
Cho anh xin ôm khư khư hơi ấm em còn nồng
Anh xin lưu bàn tay nhỏ cho đỡ lạc giữa
Tan tầm đường đông
Hay vòng ôm chặt níu anh còn loạng choạng
Khỏi tạp phố lắm ngõ hiểm đường chông
Anh yêu em yêu giây này không băn
Khoăn những tháng ngày
Mặc đông về nép vào nhau ta như đôi chim lạc bầy
Anh yêu em như thăng bằng nhưng hôm tỉnh hôm say
Vì em là yên bình của những ngày hôm nay
Cho anh xin giây yêu đương thật lâu
Vì lỡ sớm mai
Chẳng còn nhớ ai
Cho anh lưu hơi em trong vòng tay
Vì những phút ấy
Qua nhanh
Quá nhanh
Em trở về hôm nay trong ngày lang thang nắng
Lại hong khô những mệt nhoài trong
Ngày chang chang nắng
Những môi mềm em đang phơi trên
Thềm lan can trắng
Thêm một người thêm nụ cười đời
Anh đang hoang vắng
Và anh sẽ gọi em là ngày mai
Để em biết hành trình tìm lại vẫn còn dài
Để em bước mà không nhìn lại phía sau
Dù không hay là mình sẽ lạc trôi đến đâu
Vì ngày mai mà khiến anh phải nắm chắc
Nếu không ngày cứ qua biết đâu mà nắm bắt
Chuyến xe ngày cũ riêng một lối không có khứ hồi
Vẫn dành một ghế để ngày mai em sẽ đến ngồi
Nếu không ra đi ngày đó chắc gì có hôm nay
Chia tay bất chợt để biết niềm vui khi sum vầy
Tìm em ngày hôm qua
Tìm em là ngày mai
Tìm em trong giây phút trước khi
Cơn mơ chợt tàn phai
Cho anh xin giây yêu đương thật lâu
Vì lỡ sớm mai
Chẳng còn nhớ ai
Cho anh lưu hơi em trong vòng tay
Vì những phút ấy
Qua nhanh
Quá nhanh